Lịch sử hình thành Hậu nhân khẩu học

Các nhà tiếp thị đã tuyên bố sự kết thúc của nhân khẩu học truyền thống trong một vài năm gần đây. Từ năm 2014, nhà dự đoán xu hướng toàn cầu Trend Watching đã chỉ ra sự thay đổi lớn trong hành vi người tiêu dùng, khác với khuôn mẫu mà các nhà tiếp thị luôn sử dụng. Mọi người - ở mọi lứa tuổi và trên tất cả các thị trường - đang xây dựng bản sắc riêng của họ một cách tự do hơn bao giờ hết. Do đó, mô hình tiêu dùng không còn được xác định bởi các phân khúc nhân khẩu học truyền thống như tuổi, giới tính, địa điểm, thu nhập, tình trạng gia đình,...và các yếu tố cơ bản như trước nữa.

Trước kia, người tiêu dùng trẻ tuổi, thu nhập cao thường là những người chấp nhận sớm nhất các sản phẩm và dịch vụ mới. Họ cởi mở, sẵn sàng thử nghiệm hơn và có ít cam kết hơn những nhóm nhân khẩu học khác. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, tất cả các cuộc cách mạng trên thị trường - hoặc chỉ đơn giản là sự hấp dẫn/những đổi mới trong sản phẩm/dịch vụ sẽ nhanh chóng được chấp nhận và gần như ngay lập tức định hình lại những kỳ vọng của tất cả các nhóm nhân khẩu học. Điều này càng trở nên bùng nổ khi sự tự do của xã hội được đề cao, nguồn ý tưởng xuất hiện vô hạn và trong thị trường hoạt động hiệu quả, rủi ro và chi phí để thử những thứ mới là rất thấp (dẫn đầu là thế giới kỹ thuật số, nhưng ngày càng gia tăng đối với các sản phẩm vật lý).[2]

Tính phổ cập của hệ thống thông tin toàn cầu và sự quen thuộc với các thương hiệu lớn đang thúc đẩy sự phổ biến của hậu nhân khẩu học. Người tiêu dùng - thuộc tất cả các nhóm nhân khẩu học và ở tất cả các thị trường - ngày càng mua và sử dụng các sản phẩm và dịch vụ từ cùng một thương hiệu lớn: Apple, Facebook, Amazon (lĩnh vực công nghệ đặc biệt phổ biến), IKEA, McDonald, Uniqlo, Nike và nhiều hơn thế nữa. Sự phổ biến và sự quen thuộc tập thể với các thương hiệu lớn toàn cầu này, khi kết hợp với khả năng tiếp cận thông tin người tiêu dùng toàn cầu, đã tạo ra một ý thức chia sẻ và làm tăng mức độ về trải nghiệm chia sẻ hậu nhân khẩu học đối với người tiêu dùng, bất kể độ tuổi và nơi sống.[2]

Thế giới tự do đang thúc đẩy sự sụp đổ của các quy ước tự nhiên và hình thành các bản sắc của hậu nhân khẩu học. Trong những thập kỷ qua, các nền văn hóa và cộng đồng trên thế giới đã trở nên tự do hơn về tính xã hội khi nhiều quy ước tự nhiên - từ cấu trúc gia đình đến vai trò giới tính - đã bị xóa bỏ. Quyền tự do xã hội lớn hơn và con người có cơ hội tiếp xúc với các lựa chọn về lối sống mới là một yếu tố chính. Sự lựa chọn tự do được tìm thấy ở các thành phố mang lại cho thế giới 3,9 tỷ người thành thị với nhiều cơ hội hơn để xây dựng bản sắc riêng của họ bên cạnh các quy tắc truyền thống về nhân khẩu học của họ.[2]

Khả năng thử nghiệm và nhận diện với nhiều thương hiệu và sản phẩm đa dạng hơn đang thúc đẩy tính cá nhân hóa của hậu nhân khẩu học. Tính cá nhân hóa đang được tôn trọng, sự thể hiện cá tính bản thân thông qua hành vi tiêu dùng đang ở mức độ lớn hơn bao giờ hết. Điều này đang được thúc đẩy ở cấp độ vĩ mô bởi sự mở rộng toàn cầu của tầng lớp người tiêu dùng và sự bùng nổ của khả năng lựa chọn sản phẩm tại các thị trường lớn. Nhưng nó cũng được thúc đẩy ở cấp độ của từng cá nhân, với công nghệ kỹ thuật số cho phép trải nghiệm khách hàng đa dạng hơn với chi phí thấp hơn và các mạng xã hội trực tuyến (được sử dụng rộng rãi bởi tất cả các nhóm nhân khẩu học) cho phép mọi người nhận diện các thương hiệu, sản phẩm và dịch vụ - thậm chí những thứ mà họ không hoặc không thể mua.[2]

Mối quan hệ “xói mòn” giữa nguồn tài chính và địa vị xã hội đang tạo ra tình trạng hậu nhân khẩu học, và thay đổi cán cân quyền lực giữa các thế hệ. Chủ nghĩa tiêu dùng và địa vị xã hội luôn được liên kết chặt chẽ. Các biểu tượng của địa vị xã hội trước kia (hàng hóa vật chất) cần tiền để có được, và do đó thường là gắn liền với khái niệm nhân khẩu học cũ, với mức chi tiêu cao hơn. Các biểu tượng địa vị xã hội mới (bao gồm kinh nghiệm, tính xác thực, sự kết nối, sức khỏe, lối sống đạo đức và bền vững, v.v.) mang tính xu hướng và dân chủ hơn, làm cho hành vi tiêu dùng “hậu nhân khẩu học” rộng mở đối với mọi người, bất kể tuổi tác, thu nhập và địa điểm.[2]